Nắng tháng năm rơi trên phố, những cành bằng lăng rung rinh một màu tím gần gũi mà đẹp đến nao lòng. Tiếng ve réo rắt phá tan không gian tĩnh mịch, giật mình, mùa hè đến rồi nhỉ?
Bầu trời Hà Nội những ngày hè có lúc trong xanh thăm thẳm, không một gợn mây, có lúc mây trắng như bông, rồi cũng có lúc mây đen kéo đến tưởng như trời sắp đổ xuống Hồ Tây. Chính vì sự đa dạng đó mà bầu trời mùa hè được ví như một bức tranh muôn màu, một kiệt tác của thiên nhiên.
Nắng thơm bằng lăng tím thẫm một góc trời, thơm mùi Hồ Tây trong một buổi chiều lộng gió. Đi trong nắng một chiều tháng Năm, ta lắng nghe tiếng ve kêu râm ran, lặng lẽ ngắm hoa điệp vàng yêu thương, màu phượng đỏ của hy vọng, và ngắm nhìn những cánh diều chở từng ước mơ bay cao. Chỉ riêng mùa hè Hà Nội thôi cũng đủ gợi lên bao niềm thương, nỗi nhớ cho những tâm hồn nhạy cảm.
Mùa hè không phải là mùa đẹp nhất trong năm nhưng mùa hè lại có những đặc điểm riêng mà các mùa khác không có được. Mùa hè có hoa mà vẻ đẹp của nó khiến người ta muốn dậy sớm ra phố, hít thở không khí trong lành buổi sáng và lia máy tìm vài góc chụp để lưu lại cho mình nhiều khoảnh khắc sáng sớm.
Hà Nội mùa hè trở nên ồn ào và náo nhiệt hơn. Khi những tia nắng đầu tiên báo hiệu một ngày mới lấp ló sau những tán cây, những cụ già, cụ bà rủ nhau đi tập dưỡng sinh, tiếng nói chuyện râm ran của những người bán hàng rong báo hiệu một ngày mới đã bắt đầu. Xa xa, những bóng học sinh áo trắng hối hả đến trường cho kịp bài. Ai đó nhanh tay chớp máy sẽ chụp được những bức ảnh rất đặc biệt, rất riêng về Hà Nội mùa hè.
Ban ngày là vậy, còn đêm đến thì sao. Đêm hè Hà Nội nhộn nhịp chẳng kém gì ban ngày. Nắng nóng khiến người ta ngủ muộn hơn và đổ xô ra đường hóng gió. Càng về khuya, một khoảng không im lìm bao trùm khắp các ngõ phố Hà Nội rồi nhanh chóng tan biến nhường chỗ cho tiếng ồn ào của những người bán hàng rong về đêm. Một vài sinh viên tan trường muộn hối hả đạp xe về chỗ trọ, mồ hôi nhễ nhại lăn dài trên gương mặt mệt mỏi. Vậy là hết một ngày.